Lịch sử của rượu Champagne bắt đầu cùng với lịch sử của nước Pháp và vương triều Pháp, từ việc vua Pháp Clovis được trao vương miện ở Reims vào năm 496 cho đến việc vua Charles VII lên ngôi cũng ở Reims vào năm 1429 và thống nhất nước Pháp sau cuộc Chiến tranh Trăm năm (1337-1453). Champagne đã trở thành vùng đất nhiều sắc màu và dấu ấn, khắc tên mình vào Thời Gian và Lịch sử.
Việc trồng nho ở vùng Champagne bắt nguồn từ thời Gallo-Roman, khi người La Mã trồng những cây nho đầu tiên trong khu vực. Vườn nho sau đó được bảo tồn nhờ sự quan tâm của các giáo sĩ, đặc biệt là những người sống trong các Tu viện ở Reims và Châlons-en-Champagne.
Cho đến thời Trung cổ, tại các quốc gia theo đạo Thiên chúa, chính các tu sĩ là người chăm sóc cây nho: rượu vang được hiến và uống trong các nghi lễ nhà thờ. Cuộc hội ngộ của địa lý và lịch sử sẽ cung cấp cho rượu vang Champagne một số phận phi thường. Đó là khi Saint Rémi, Tổng giám mục Reims, cư trú trong một biệt thự được bao quanh bởi những vườn nho gần Thành phố Epernay hiện tại, làm lễ rửa tội cho vua Pháp Clovis khi ông cải đạo sang Thiên chúa giáo. Do đó, vị vua đầu tiên của Pháp đã được trao vương miện ở Champagne và rượu vang Champagne được hiến tế vào đêm Giáng sinh 496.
Lần đầu tiên vùng Champagne được biết đến với những loại rượu vang đỏ và hồng được phục vụ tại triều đình các vị vua của Pháp trong thời phong kiến, vườn nho này đã có một hướng đi mới vào cuối thế kỷ 17. Trong thế kỷ này, rượu vang Champagne quyến rũ ngày càng nhiều nhân vật trong hoàng gia Pháp và Anh dưới sự thúc đẩy của một số gia đình quý tộc ở Paris sở hữu đất đai ở vùng Champagne. Thế kỷ này cũng đánh dấu sự phát triển của “rượu vùng Champagne” tương ứng với mong muốn của người tiêu dùng vì rượu vang có màu xám. Tuy nhiên, theo nông dân trồng nho thì rượu vang xám này thành trưởng rất tệ trong thùng gỗ sồi dung tích lớn (Futs). Rượu vùng Champagne được đóng chai nhanh chóng (rượu sâm banh được bán trong các chai thủy tinh lần đầu tiên ở Pháp vào khoảng năm 1660) để đảm bảo việc rượu thành trưởng tốt hơn. Tuy nhiên, bọt khí các bô níc trong rượu Champagne lại gây ra nhiều lo lắng cho các nhà sản xuất rượu, đến mức nó có biệt danh là “rượu của quỷ” hoặc “rượu làm bật nút chai” vì các chai nổ vỡ hoặc nút chai bị đẩy bật ra khỏi cổ chai dưới áp lực bọt khí các bô níc.
Vào năm 1670, Dom Perignon (1638 – 1715), một tu sĩ của tu viện dòng Bénédictine của Tu viện Hautvillers, là người đầu tiên thực hành việc phối trộn các dòng nho, giúp cải thiện chất lượng rượu và làm cho một số khuyếm khuyết biến mất. Dom Pérignon cũng là người phát minh ra việc sử dụng nút chai được giữ với cổ chai bằng một dây gai được tẩm dầu, cho phép rượu giữ được độ tươi mát và bọt của nó. Ngoài ra, Dom Perignon còn gia cố chai bằng cách sử dụng một lớp thủy tinh dày hơn để ngăn chai nổ. Theo tu sĩ Jean Godinot, người đã viết vào năm 1718 rằng “trong hơn hai mươi năm, khẩu vị của người Pháp được xác định là rượu vang sủi tăm”. Đặc biệt, ngày 14 tháng 7 năm 1790, trong ngày lễ Liên bang trên đại lộ Champ de Mars tại Paris, chỉ có rượu Champagne được coi là xứng đáng để khuyến khích các nhà cách mạng.
(Tô Việt)